Có những đêm khuya chạnh cõi lòng
Buồn nghe mưa gió hận non sông
Tiếc thay ngục tối chân xiềng xích
Chẳng được cùng ra sức vẫy vùng
Ôi hỡi Trời cao! Ôi thế nhân!
Quê hương khổ nhục có ai màng
Trời sinh chi kẻ mang hồn nước
Mà đọa đày nơi chốn ngục trần?
Bốn mặt tường che cách mặt đời
Đau lòng muôn nỗi hận chơi vơi
Ngoài kia trận tuyến giờ sao nhỉ
Gió hỡi làm ơn nhắn một lời…
Ôi những người anh, những đứa em
Những ai ngã gục trước bên thềm
Trước thềm Công Lý ngày xưa ấy
Máu nhuộn Tự do, máu thịt mềm
Ta vẫn hiên ngang giữa mọi người
Vai mang tổ quốc miệng cười tươi
Gian, nguy, khổ, nạn… đâu hề sợ
Chỉ sống cho nên một kiếp người
(NS Họ Việt 1986)