NGÀY QUỐC HẬN


Tháng Tư ấy Cộng về qua xóm nhỏ
Khắp quê nhà nhuộm đỏ một màu tanh
Những miếu thiêng bị đập phá tan tành
Quân vô đạo tung hoành trên các ngõ

Chùa Thỉnh Hội hết còn nghiêm cửa Phật
Cuối sân chùa phảng phất bóng công an
Nhà thờ Cha, bộ đội cũng lan tràn
Quăng tượng Chúa, đập tan hình đức Mẹ

Ai Công giáo, ai Lương, ai Tin lành, Hòa hảo…
Những ngày xưa nào ruồng rẽ chê bai
Nhưng Cộng về, đâu có nễ chi ai
Quân tàn ác, muôn người… ai cũng hại

Năm đấu tố khi xưa ngoài đất Bắc
Cộng vô nhân còn hại chính gia đình
Ôi bạo tàn, than oán cả sinh linh
Bao kẻ bị hành hình trong Cải tạo

Anh với tôi tuy chẳng cùng chung Đạo
Nhưng làm người còn suy tưởng đến trời cao
Đấng linh thiêng coi xét cõi thiên trào
Phàm nhân loại, ai nào buông tiếng nhạo

Nhưng Cộng Sản đã buông lời phỉ nhổ
Gây hận thù bao máu đổ, đầu rơi
Việt Nam ơi! Hạnh phúc đã qua rồi
Những năm tháng yên lành, vui xóm nhỏ

Thời ly loạn, tôi làm thân phiêu bạt
Nuôi căm thù, nỗi hận nước nhà tan
Non sông kia đang khổ nhục muôn vàn
Sao chia rẽ Đạo này, tôn giáo nọ…

Nay đoàn kết diệt Cộng thù, chung sức lại
Mong đạo, đời… đừng chia rẽ làm hai
Quê hương ơi, bao năm tháng đọa đày
Ngày quốc hận, thấy lòng đau tê dại…

(NS Họ Việt 1986)


Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

PHONG TRÀO LIÊN KẾT NGƯỜI VIỆT YÊU NƯỚC