Mưa bụi bên thềm gọi gió sang
Lao xao rơi nhẹ lá thu vàng
Chiều nay quạnh vắng làm nhung nhớ
Một thoáng tình kia đã lỡ làng…
Hai đứa ngày xưa cùng lớp học
Bạn bè ưa chọc ghép thành đôi
Em không phản đối cười e thẹn
Tôi mãi đam mê chuyện vá trời
Thuở ấy quê hương nhiều khổ lụy
Nhiều người đã bỏ nước ra đi
Vượt biên đường biển hay đường bộ
Hòng kiếm tương lai ở xứ người
Xứ người xa lắm đất tự do
Nhưng đã qua đi tuổi học trò
Còn đâu bạn cũ người xưa ấy
Giờ nhớ sông xưa… một chiếc đò
Chiếc đò nhỏ bé đã ra khơi
Đã trải bao nhiêu bão tố rồi
Đã từng phiêu bạt phương trời lạ
Lòng vẫn mơ về một nét môi
Bẵng một thời gian độ mấy thu
Được tin em đã nhập dòng tu
Trao lòng nguyên vẹn trong tình Chúa
Tìm lấy bình an ở nước Trời
Từ ấy không còn mong đợi nữa
Chỉ đành giã biệt cố nhân xưa
Mưa chiều mang lại dư âm cũ
Một thoáng êm đềm tựa giấc mơ…