Con muốn viết những vần thơ tuyệt tác
Dâng lên Cha, Thiên Chúa tự ngàn xưa
Nhưng ngôn từ như nắng hạn chờ mưa
Dù ý nghĩ, biển lòng con dậy sóng
Cha là Đấng đã dựng nên sự sống
Cho muôn loài, cùng vũ trụ mênh mông
Riêng con người được tạo giống hình Cha
Để cai quản và trị vì tất cả
Quỷ Sa-tan muốn con người sa ngã
Dụ E-và hòng cám dỗ A-đam
Hai ông bà vì một chút lòng tham
Ăn trái cấm, bất tuân lời Thượng Đế
Cha nổi giận, đuổi hai người ra khỏi
Vườn Địa Đàng, nơi gần gũi Thánh nhan
Tội lỗi kia từ đó đã lan tràn
Gieo sự chết bao trùm lên nhân loại
Khi mặt đất đầy hành vi bại hoại
Nào loạn luân, nào đồng tính công khai
Dẫu đau lòng Cha vẫn quyết ra tay
Dâng Hồng thủy rửa sạch trần tội lỗi
Cha sắp đặt một chương trình cứu rỗi
Đưa con người trở lại thuở ban sơ
Bằng tình yêu vượt hết mọi nghi ngờ
Vì chính Máu Ngôi Hai làm Hy tế
Cha là Đấng ngự trời cao: Thượng Đế
Lại đem mình chuộc tội cứu nhân gian
Bởi yêu thương, Cha mở nước Thiên đàng
Cho dân Chúa, những người theo Ánh Sáng
Cha cho hết, chẳng bao giờ tính toán
Dù như con, chẳng đáng được gần Cha
Nguyện một đời dù bão táp phong ba
Con mãi mãi tôn thờ Cha hết dạ…
(NS Trái Tim Đức Mẹ 2007)