Có những vườn chim được xây khá rộng
Hàng nghìn con trong đó sống chung thân
Chúng ở đây từ nhỏ đã quen dần
Nên chẳng biết còn bên ngoài vô tận
Chỉ có những con chim già lớn tuổi
Mới ngậm ngùi tiếc nuối… quãng đời xa
Khi bầu trời là một khoảng bao la
Bay hết kiếp… vẫn chưa đi hết cả
Quê hương con… nếu giờ đây so sánh
Tựa vườn chim… thì chẳng khác xa đâu
Vắng tự do, dân chủ… lắm u sầu
Màng lưới Cộng ở trên đầu vây hãm
Bốn thập niên… trong Nam hai thế hệ
Ngoài Bắc càng tồi tệ… sáu thập niên
Chính sách mị dân, giả dối tuyên truyền
Làm mê muội triền miên… cho dân tộc
Việc nước ở trong tay dăm kẻ bốc*
Triệu dân mình than khóc cũng vậy thôi
Sao chẳng đứng lên lật đổ bạo quyền?
Còn sợ hãi… là chính mình tự diệt
Con vẫn biết rằng quê hương nước Việt
Cha sẽ thương tiêu diệt lũ tà ma
Chế độ vô thần sẽ sớm đi qua
Trời rộng mở vì muôn nhà mong đợi
Con sẽ viết muôn vần thơ ca ngợi
Hồng Ân Cha vời vợi khắp không gian
Lịch sử loài người… lần nữa sang trang
Vì Thiên Chúa, vì Danh Cha cả sáng
Nên thực tại dù nhiều khi ngao ngán
Vẫn bằng lòng chấp nhận mọi gian nan
Bởi đường về nào có được thênh thang
Nhờ ơn Chúa… vẫn còn vang tiếng hát…