Cha ơi! Thiên Chúa của trời cao
Cha dắt con đi mới ngày nào
Hăm bảy năm rồi qua thật lẹ
Muôn vàn thay đổi: trước và sau
Lúc trước con đây lắm tội tình
Sống đời mê muội ngỡ anh minh
Lắm khi nóng giận là quên hết
Coi thường tất cả, chết còn khinh
Lại ham sắc đẹp, thường mê đắm
Luân thường đạo lý… khó kìm cương
Của người ưa lấy, tham danh lợi
Mộng cứu giang sơn… thuở đến trường
Cha đổi thay con, đổi hết rồi
Con người tội lỗi của năm xưa
Cha thay vào đó linh hồn mới
Linh hồn chỉ biết có Cha thôi
Cha hỡi! Cha là Chúa chúng sanh
Là Đấng Toàn Năng, Đấng Tạo Thành
Một lời Cha phán: không thành có
Đất trời còn đó một Âm Thanh…
Âm Thanh lên tiếng, trời thay đổi
Huống hồ bé nhỏ một hồn con
Cha đã nhận con làm nghĩa tử
Ôi! Lòng Thương Xót, mãi không vơi…
Cảm hứng trào dâng bỗng nghẹn lời
Hai dòng nước mắt chợt tuông rơi
Cha ơi! Muôn thuở còn chưa đủ
Nguyện thề lấy máu đáp đền thôi…