Đầu xuân khai bút tạ ơn Cha
Ôi những Hồng Ân! Lượng hải hà!
Giấy mực trần gian nào kể hết
Tình Cha muôn thuở chẳng phôi pha…
Ngày trước con đây chẳng biết gì
Mà Cha rộng lượng chẳng trách chi
Đứa con ngoại đạo đầy ngang bướng
Tội mình chẳng biết, cứ sân si…
Cha mở không gian, phép nhiệm mầu
Nhận làm nghĩa tử Chúa trên cao
Đời con từ ấy… thay lý tưởng
Chỉ còn biết Chúa, đáp ơn sâu
Ba chục năm qua, có được gì?
Dẫu lòng muốn đáp… đã nên chi?
Cha chưa hề trách con vô dụng
Vẫn hằng kiên nhẫn dắt con đi…
Cha đổi thay con, đổi thật nhiều
Trái tim, hồn phách, tính ngạo kiêu…
Cha ơi! Được ở gần Ánh Sáng
Đá cũng ra hoa đẹp mỹ miều
Cha là Thầy Dạy, Đấng Yêu Thương
Hơn cả ngày xưa học ở trường
Cha tuôn ý nghĩ tràn lai láng
Như dòng sông chảy mát quê hương
Xuân này, trước hết tạ ơn Cha
Sau nữa, xin Cha cứu nước nhà
Thoát ách Cộng Nô thờ Hán tặc
Xưng hùng một cõi khắp phương xa
Đầu xuân Đinh Dậu năm con gà
Nhớ lại đêm xưa giấc mộng qua
Tượng Chúa Hài Nhi từ đổ nát
Bỗng nhiên bò dậy, bước lên cao
Tay Chúa đưa ra lá cờ vàng
Tung bay trong gió lộng hiên ngang
Con ngước nhìn lên, Chúa mỉm cười
Trao con quả trứng dáng màu nâu…
Trứng gà, Đinh Dậu… có liên quan?
Con thật u mê chẳng rõ ràng
Thôi kệ, Chúa cho… thời Chúa liệu
Toàn tâm phó thác mới bình an…