Nhiều khi bóng tối bủa vây
Xung quanh kẻ xấu vui vầy thỏa thuê
Thôi mình an phận thân quê
Kiếm nơi tĩnh mịch chạy về bên Cha
Đời này đâu phải cho ta
Nên chi lận đận cũng là thường thôi
Ngày xưa Chúa cũng đơn côi
Có đâu điện ngọc hay ngôi cửu trùng?
Đức Bà đâu được ung dung
Dù cho có Chúa ở chung không rời
Khổ nào thì lệ cũng rơi
Khác chăng chẳng có những lời oán thân
Giống Cha: Thiên Chúa Từ Nhân
Nên không oán hận, chẳng cần ủi an
Cuộn mình trong chốn mênh mang
Lòng Thương Xót Chúa cung đàn dịu êm
Đất trời mở rộng lòng thêm
Vui vì Ý Chúa được nên ở mình
Đó là chấp nhận nhục, vinh
Đều do Thiên Chúa cho mình mà thôi
Chuyện đời chỉ tại cái “tôi”
Bị người xúc phạm thì thôi khó lường
Còn đâu Tình Chúa yêu thương
Dễ quên Lời Chúa vẫn thường bên tai
Cha ơi! Những lúc như vầy
Xin Cha thương xót mà bày cho con
Của đời dẫu đắng hay ngon
Xin trao lại hết chỉ còn có Cha!
Cái “tôi” cao quý “Ông”, “Bà”
Chết theo với Chúa để mà phục sinh
Làm con Thiên Chúa Uy Linh
Hồn nên cao thượng… nhờ Tình Yêu Cha