Mỗi một ngày trôi qua
là một ngày cầu nguyện
Cầu xin Lòng Chúa Thương Xót vô biên
cho các linh hồn nơi luyện ngục…
Mỗi đêm về trước khi vào giấc ngủ mê say,
linh hồn con cất cánh tung bay
lên vùng trời xa thẳm
Nơi đó có Cha
tuôn đổ vào hồn con
những điều con còn chưa rõ
Thường là phương cách tế thế an bang
của ngày sau cho nước Việt
hoặc gần đây
là những biến động kinh hồn trong chính trường nước Mỹ,
mà Cha cũng rất quan tâm…
Vì tình yêu Cha trong con luôn khắn khít
và nhất là sự hiện hữu của Cha
Ân sủng mà con được Cha thương cho cảm nhận
nên con biết rằng
dẫu mình đi tới bất cứ nơi đâu
hay làm việc gì đi nữa
thì cũng có Cha…
Con như đang ở trong
một trái bong bóng bằng không khí khổng lồ.
Đó là Thần Khí của Cha,
bao bọc quanh con trong những ngày con còn dưới thế…
Nên việc vừa qua,
dù chưa hiểu là gì,
con vẫn biết Cha đã an bài mọi sự…
Cha ơi! Thời gian bốn năm vừa qua,
Cha biết con đã trải qua nhiều ghê lắm!
Nơi hãng con làm,
nhiều bọn cuồng Trump
suốt ngày đêm buông lời miệt thị
những người di dân,
những người chưa nói giỏi tiếng Anh…
Con giả điếc làm ngơ
như không nghe, không biết…
Nếu không có Cha đi cùng,
con khó mà tiếp tục được cho tới hôm nay…
Bởi vì dưới thời Trump,
người kích động phong trào thượng tôn da trắng.
Nên có những người ấm ức hay kỳ thị màu da
giờ họ chường mặt ra,
chẳng cần âm thầm che dấu!
Ôi! Đất nước một thời…
đã cưu mang hàng triệu người tỵ nạn
Từng là ngọn hải đăng,
là ánh sáng giữa đêm tối mịt mù
cho bao niềm hy vọng…
Trở lại chuyện của con,
mới đây vừa xảy ra trong hãng.
Bị phạt cho nghỉ ba ngày
là chuyện chẳng đáng than van
Có điều ngay lúc xãy ra
con đã cảm nhận có Cha đang bên cạnh
Lúc ấy con cũng chẳng nóng giận gì
Chỉ là nói cho người ta biết
nếu “ngày xưa” con đã làm như vậy…
Cha ơi! Viết đến đây con đã hiểu rồi!
và cảm ơn Cha soi sáng
Cha đã thay đổi được
tính tình nóng nảy,
hoặc có vẻ là hung dữ của con
Từ này về sau
con càng phải bình tâm hơn trong mọi việc
Mà kỳ thật đó Cha!
Mới hôm trước đây con còn phân vân suy nghĩ
Hai câu thơ, không biết tác giả là ai:
“Nếu đường đời bằng phẳng cả,
Anh hùng, hào kiệt… có hơn ai!”
E khi mình viết ra…
đời sẽ chẳng “bằng phẳng” chút nào
mất công phải “lao đao” thêm một chút… 🙂
Nhưng có Cha, con đâu còn phải sợ
Ở đời này, khổ luyện… cũng thành thơ
Thanh gươm quý phải thui rèn qua lửa nóng
Tánh khí con người cần gạt bỏ những vết nhơ…