NẾU ĐÃ BIẾT


Nếu đã biết đời chẳng gì tốt đẹp
Sao bận lòng toan tính những hư không
Cứ vô tư mà sống chẳng lo gì
Giàu thì tốt… nhưng nghèo thôi cũng được

Chẳng phải sống trong đời không mơ ước
Nhưng hợp thời, hợp thế… mới thong dong
Bôn ba lắm chỉ mang về thất vọng
Cứ theo thời mà tính, đỡ long đong

Người ưa thịnh nên nghèo ta im lặng
Nhặt lá vàng nơi vắng bóng người qua
Người a dua, xu nịnh chốn uy quyền
Ta giả điếc, thói đời đâu đáng biết

Lúc được thời như phượng múa rồng bay
Hãy ráng sức mà an bình thiên hạ
Dẫu lý thuyết chẳng có gì là lạ
Nhưng khi làm mới khó, mới cao xa…

Bởi tu tâm, dưỡng tánh phải đi đầu
Sau mới đến tề gia, rồi trị quốc…
Tâm bẩn đục mà uy quyền chót vót
Ấy là mầm di họa của non sông…

Sống phải biết làm người không đơn giản
Không phải là “chết là hết” thôi đâu
Bởi trên cao còn có cõi thánh thần
Đấng phán xét ai kẻ lành, người dữ…

Nên khi sống đừng coi thường, phạm tội
Để lúc về phải trả đủ mới thôi
Phúc đức thay cho kẻ biết giữ mình
Làm điều tốt, không hại người, hại vật…

Cõi linh hồn tuy vô hình nhưng thật
Kiếp trần này tuy thật… lại hư không
Trăm năm sau… tất cả cũng qua rồi
Cái còn lại là linh hồn bất diệt

Đã biết thế nên xin đừng mải miết
Chuyện áo cơm hay hơn thiệt lợi, danh…
Sống cho xứng làm người nơi dương thế
Uổng kiếp người, hối tiếc mãi ngàn thu…

Gioan Phan Tân


Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

PHONG TRÀO LIÊN KẾT NGƯỜI VIỆT YÊU NƯỚC