Cha ơi, Áp-ra-ham ngày xưa
từng vì thành Xơ-đôm mà xin Cha cân nhắc:
“Nếu còn được mười người công chính ở Xơ-đôm,
Thì xin Ngài hãy dừng cơn thịnh nộ!”.
Nhưng rồi lửa Thiên Chúa từ trời cao
Vẫn trút xuống vì chẳng còn ai sống đạo!
Ngày hôm nay,
con khẩn cầu xin Cha cứu lấy nước Việt Nam!
Không phải vì chín mươi triệu dân hèn nhát.
Mà chỉ vì một số nhỏ thôi,
Những người dân oan đã và đang,
bị Đảng cướp đi quyền được sống.
Những kẻ thức thời
trước bọn lãnh đạo bán nước cầu vinh,
đã lên tiếng vì quê hương, vì chính nghĩa…
Những người đã tham gia vào các cuộc biểu tình…
Mong đất nước được ngày mai tươi sáng…
Và Cha ơi…
Đó đây trên mảnh đất Việt Nam
Vẫn còn rất nhiều người với lương tâm còn tỉnh táo
Họ biết rằng đất nước sẽ về đâu?
Và căm hận giặc Tàu đằng sau Đảng đĩ
Nhưng họ có thể làm được gì?
Khi trước mặt là công an, chính quyền đầy thủ đoạn…
Ngần ấy đủ không Cha? Xin Cha soi xét…
Đó là chưa kể tới chín mươi triệu linh hồn kia,
Dầu họ thật chẳng xứng đáng gì,
Nhưng sống dưới chế độ độc tài vô thần Đảng trị
Tám mươi chín năm ngoài Bắc,
Và bốn mươi bốn năm trong Nam
Thời gian đủ dài để làm tiêu hao chánh khí
Và Cha là Thiên Chúa – Đấng giàu lòng xót thương
Cũng đâu muốn hằng mấy chục triệu linh hồn kia
không đường trở lại?
Xin Cha cứu giúp quê hương con
Như ngày xưa Cha đã từng giúp Mô-sê
cứu đám người nô lệ
Họ vốn chẳng biết nhiều về Cha
Nhưng rồi sau bốn mươi năm trong sa mạc
Thế hệ trẻ lớn lên…
Đã xứng đáng là dân Thiên Chúa!
Tình trạng người dân Việt Nam chúng con hiện nay cũng vậy,
Xin Cha dủ lòng thương và cho cơ hội.
Con cầu xin với tất cả lòng thành,
Nguyện phó thác vào Tay Cha tất cả!