Hoa kia chẳng kéo sợi nào
Chẳng lo dệt vải nhưng màu đẹp xinh
Dù cho hoàng đế triều đình
Áo không qua được sắc màu của hoa
Chim trời chẳng gặt đồng xa
Chẳng gieo rẫy cạn, chẳng toa trữ gì
Vậy mà cũng chẳng hề chi
Chúa nuôi Chúa dưỡng chẳng suy chim nào
Con người chẳng quý hơn sao
Thân mang dáng Chúa, trên cao muôn loài
Lại không tin Chúa an bài
Mãi lo ăn, mặc… miệt mài lòng tham
Tôi trung hai chủ khó làm
Hoặc yêu mến Chúa hoặc tham của tiền
Đường trần danh, lợi đảo điên
Hao tâm tổn sức ưu phiền vì đâu?
Công danh ai lại chẳng cầu
Chức cao cũng muốn, sang giàu ai chê
Bảo rằng nên tỉnh cơn mê
Khuyên ai tỉnh giấc mà ghê cho mình
Bởi vì dẫu được lợi, danh
Đến khi nhắm mắt cũng đành buông xuôi
Xưa nay trong kiếp con người
Ai mà chẳng chết, số trời ai can?
Suốt đời gom góp lo toan
Lúc đi cũng chẳng cưu mang được gì
Sang, hèn có khác nhau chi
Một đời còn đó viết ghi rõ ràng
Ghi rằng lúc ở nhân gian
Có lo chuẩn bị thiên đàng về sau
Hay lo toan tính làm giàu
Mà quên mất Chúa bấy lâu gọi mời
Phù vân cuộc sống trên đời
Chỉ là tạm bợ có rồi lại không
Vững tin nơi Chúa quan phòng
Tương lai Chúa liệu, nhọc lòng làm chi?
(NS Trái Tim Đức Mẹ 2008)