Từ thuở Địa Đàng phong kín ngõ
Kiếp người đầy dẫy những âu lo
Sông sâu chẳng thấy bóng đò
Đời không ánh sáng, tối mò đêm đông
Ngày Chúa đến hừng đông ló dạng
Nhưng thoáng rồi lại sớm hoang mang
Can-vê thập giá bẽ bàng
Làm tiêu hy vọng, làm tan nát lòng
Nhưng tất cả nằm trong dự định
Chúa từ trong cõi tử Phục sinh
Quyền năng dưới đất, Thiên đình
Đều trao tay Chúa một mình xử phân
Ngày hôm ấy thiên thần ca hát
Mừng loài người được bước sang trang
Từ nay trong cõi nhân gian
Đã thêm hy vọng Thiên đàng từ dây
Khi dìm nước tẩy thanh tội lỗi
Là chính mình đã chết trong nôi
Để cho Thiên Chúa lên ngôi
Để cho Chúa lớn trong tôi mỗi ngày
Tìm ý Chúa đường ngay nẻo chính
Yêu tha nhân, công chính, liêm minh…
Đó là cuộc sống Phục Sinh
Quyết không chỉ biết riêng mình mà thôi
Bởi mến Chúa không ưa phạm tội
Dù chỉ là ý nghĩ xa xôi
Câu Kinh lời nguyện trên môi
Giúp luôn tỉnh thức kẻo rồi ngủ quên
Lúc bất hạnh, buồn đau ập đến
Vững lòng tin cầu khẩn ơn trên
Thường trong đau khổ mới nên
Chứ sung sướng quá… dễ quên lối về
Trọn vẹn sống Phục Sinh không dễ
Phải khước từ danh lợi, đam mê
Chung quanh bóng tối tư bề
Làm con đom đóm mơ về Trời xa…
(NS Trái Tim Đức Mẹ 2009)