Có những việc thật đơn giản hằng ngày
Như đi, đứng, hít thở hoặc chạy nhảy…
Vì mọi việc đã có tự thuở ấu thơ
Ta cứ nghĩ chẳng ơn gì hết thảy…
Chỉ lúc ốm đau, tai nạn, tật nguyền…
Mọi cử động đều trở nên bất tiện
Ta mới biết lâu nay trong Ân Sủng
Mà chẳng biết gì Tình Chúa vô biên
Mấy hôm nay phải đi trên đôi nạng
Bàn chân đau từng đợt nhói tim gan
Con mới hay Ơn Cứu Chuộc vô vàn
Mà con vẫn thờ ơ bao năm tháng…
Có bao giờ con ngồi yên suy niệm
Từng vết thương Chúa đã chịu vì con
Chúa đớn đau trong thù hận roi đòn
Đầu ê buốc bởi muôn vàn gai nhọn
Trên thập giá chúng đóng đanh Con Chúa
Xuyên hai tay và xuyên cả bàn chân
Mỗi nhát đanh rơi rụng cả tâm thần
Chúa chịu hết muôn phần cho con sống
Ôi Thiên Chúa! Tình Yêu sao lớn quá!
Chúa ban cho con chỉ biết ngợi ca
Chỉ mong sao sống trọn kiếp dương trần
Tôn thờ Chúa trong tâm tình đền tạ
Đôi nạng nhỏ đỡ hồn con đứng dậy
Biết yêu hơn, trân trọng lắm từ đây
Những Hồng Ân bé nhỏ đến thường ngày
Như Ơn Chúa từ trời cao đến vậy
Cảm thông hơn với bệnh nhân tàn tật
Cử động vụng về mình phải có lòng nhân
Phải hăng say tích cực giúp cho đời
Phải cầu nguyện cho người dân khổ nạn…