GIỮA CƠN GIÔNG BÃO


Có những lúc đường đi chợt tối
Đầy chông gai chẳng lối nào ra
Giữa mịt mù giông bão phong ba
Con vẫn biết rồi Cha sẽ đến

Tình thương Cha vốn không bờ bến
Nên đời này con dễ gì quên
Dăm cay đắng trên đường thập giá
Dẫu yếu lòng một thoáng buồn tênh

Bởi yêu Cha nên con chấp nhận
Dám hy sinh nào tiếc gì thân
Chỉ buồn là nhiệt huyết trào dâng
Mà trắc trở chẳng làm nên phận

Trong chờ đợi con xin cầu nguyện
Cho linh hồn luyện ngục mồ côi
Tuy quan trọng… ít người tha thiết
Nên đau lòng biết mấy Cha ơi!


Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

PHONG TRÀO LIÊN KẾT NGƯỜI VIỆT YÊU NƯỚC