GIỮA ĐỜI GIẢ ĐIẾC PHẬN NGU NGƠ


Cha ơi! Thiên Chúa của con ơi!
Xin ở bên con chớ cách rời
Quanh đây chẳng có ai là bạn
Chỉ là mưu hại lẫn nhau thôi

Bon chen xua nịnh người quyền thế
Xúng xính a dua bạn với bè
Thôi con chịu thiệt làm sau rốt
Giữa đời giả điếc phận ngu ngơ

Xin Cha cho được thêm Lòng Mến
Vui lòng chấp nhận chẳng kêu rên
Biết đâu cái khó “không tên”… ấy
Lại là thầy dạy để mình nên

Ngẫm lại việc xưa mà chấp nhận
Con đường theo Chúa lắm gian truân
Ngay Chúa còn treo trên thập giá
Trao mình cứu chuộc cả muôn dân

Như thánh Gio-an Tẩy Giả này
Mở đường cho Chúa thật hăng say
Nhân gian vốn chẳng ai bằng được
Vậy mà ngục tối… chẳng toàn thây

Kia Đức Trinh Vương, Mẹ Thánh Người
Đã từng biết Chúa rõ mười mươi
Nhưng rồi ly tán trong đau xót
Mẹ phải đơn côi giữa biển người

Đường về nhà Chúa… lắm chông gai
Phần thưởng cho ai biết miệt mài
Cha ơi, con chỉ luôn phó thác
Vào Lòng Thương Xót của Cha thôi!


Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

PHONG TRÀO LIÊN KẾT NGƯỜI VIỆT YÊU NƯỚC