Khi những mầm non học qua vần Quốc Sử
Có lúc buồn, lúc hận, lúc vui vui
Bốn ngàn năm lịch sử chẳng phai mờ
Dầu mực cũ, vẫn còn nguyên từng nét chữ
Hận một ngàn năm đô hộ của người Tàu
Dòng Bách Việt căm hờn trong biển máu
Bạch Đằng Giang, Ngô Quyền vùng lên mở nước
Ta tự quyền, tự chủ sống bên nhau
Nhưng quê mình độc lập chẳng bao lâu
Người phương Bắc tràn qua, cảnh chim lồng, cá chậu
Hào hùng thay chàng tuổi trẻ xứ Hoa Lư
Gươm cứu quốc, cờ lau từng tập trận
Non sông có những ngày vui không lửa hận
Người ấm no, triều Lý vốn thương dân
Kia Thường Kiệt trên bờ sông Như Nguyệt
Thắng quân thù làm nô nức lòng nhân
Trần thủ Độ tuy dựng Trần theo Bá đạo
Nhưng cũng nên chí khí một anh hào
Giặc Nguyên đến quyết không hề khiếp sợ
“Nếu muốn hàng, xin hãy chém đầu tôi!”
Gương trung liệt đời Trần soi sáng mãi
Một danh thơm Trần quốc Toản xứng tài trai
Trần Bình Trọng vốn coi thường danh lợi
Trần Khánh Dư vì nước bỏ tư thù…
Kìa Lê Lợi làm người nghe cảm phục
Mười năm dài nhẫn nhục chống quân Minh
Chí hiên ngang, Trời đất cũng thương tình
Thêm đôi cánh cho hổ rừng: Nguyễn Trãi
Ôi tự hào! Vui biết mấy Quang Trung!
Tài chiến lược khiến nhà Thanh vỡ mật
Quê hương tiếc sao người đi quá sớm?
Ôi Tây Sơn! Mãi mãi một anh hùng!
Vua nhà Nguyễn mất dần đi phẩm tính
Khinh nhân tài nên sông núi phải điêu linh
Một trăm năm giặc Pháp cướp dân mình
Ôm thù hận, có muôn nhà hào kiệt…
Nguyễn thái Học thành nhân từ dạo ấy
Đoạn đầu đài ngạo nghễ có ai hơn?
Hồ chí Minh không hổ thẹn một gian hùng
Đưa đất Bắc vào vòng tay Cộng Sản
Ngô đình Diệm tài cao, dân tộc tính
Đem miền Nam thoát khỏi cảnh điêu linh
Nhưng than ôi! kẻ lạ nhúng tay vào
Người xúi giục vùng lên làm đảo chính
Đệ Nhị Cộng hòa – Một vết nhơ lịch sử
Như vua Lê chiêu Thống chẳng nên người
Vinh dự chi một bình phong trên chức vị?
Để bẽ bàng cái nhục cuối tháng Tư…
Là hậu sinh tuy chẳng dám ngang lời
Nhưng cũng biết những điều hay cái lợi
Chỉ thương những người cha anh còn trong tù cải tạo
Những nhân tài vì thời cuộc phải im hơi…
Việt Nam ơi! Quê hương đó vẫn còn
Người khổ nhục trong bàn tay Cộng Sản
Hãy đứng lên! những con người không nản
Diệt Cộng thù, xây đắp lại giang san…
(NS Họ Việt 1986)