MẸ LÀ ÁNH SÁNG BÌNH MINH


Trời chợt tối đêm về vội vã
Đất chuyển mình chớp giật, mưa sa
Bể dâu một trận phong ba
Nhà tan cửa nát, thân ra nằm đường

Bất đắc dĩ gã làm hành khất
Đi lang thang cù bất cù bơ
Nắng mưa ngũ bụi ngũ bờ
Quên mình quên cả cuộc đời đắng cay

Đêm tỉnh giấc, giật mình tự hỏi
Vì sao ra nông nổi hôm nay?
Bởi xưa mê bạc mê bài
Mê bia mê rượu uống ngày uống đêm

Tiền bạc hết, nợ chồng nợ chất
Vợ bỏ đi, nhà mất xe, xe hư
Khó thay thân phận làm người
Đi sai một bước ngã vùi hố sâu

Trong tuyệt vọng gã thầm cầu nguyện
Mẹ Maria thánh thiện, hồng ân
Lạy xin Đức Mẹ vạn lần
Chở che bao bọc, đỡ đần cho con

Càng cầu nguyện gã càng dịu lại
Như nhiệm mầu, như Mẹ ủi an
Mẹ là hiền mẫu cưu mang
Đắng cay cầu Mẹ, bẽ bàng Mẹ lo

Nhờ có Mẹ chỉ đường soi sáng
Gã quyết tâm dựng lại đời mình
Mẹ là ánh sáng bình minh
Là nguồn hy vọng ân tình mênh mông

(NS Trái Tim Đức Mẹ 2007)


Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

PHONG TRÀO LIÊN KẾT NGƯỜI VIỆT YÊU NƯỚC