Áo trắng trinh nguyên tuổi học trò
Thẹn thùng e ấp một trời mơ
Xây ngàn ước mộng qua màu giấy
Giấy trắng ai làm nên ý thơ…
Em yêu chàng thi sĩ
Buồn một kiếp tha hương
Những mong tình tri kỷ
Ai ngờ chỉ đau thương
Chàng thương vận nước nhiều ly loạn
Gát tình nhi nữ bước sang ngang
Cổng trường tự ấy sầu nhung nhớ
Áo trắng còn đâu những xế tàn
Biển đêm buồn sóng lặn
Mây chẳng còn lang thang
Tình xưa sao vương vấn
Những đêm dài miên man
Em rời phố nhỏ thân thương ấy
Quên cả người xưa, quên dáng xưa
Nhưng tình sao vẫn trong tiềm thức
Len lẫn trong tim cứ nhớ hoài
Lộng gió lưng trời cánh hải âu
Tìm người bạn cũ khắp năm châu
Quê người xứ lạ lòng đâu ngại
Em hỡi bây giờ em ở đâu?
Thân ngự trời Nam nhưng lòng anh trên đất Bắc
Có những đêm buồn hiu hắt nhớ tên em
Gặp gỡ làm chi rồi định mệnh khéo cách ngăn
Để kẻ nhớ người thương, hằng mong ngày gặp mặt
Anh uống cạn hồ sầu
Thao thức mỗi đêm thâu
Tình riêng muôn kiếp đợi
Nợ nước hãy còn sâu
Tát cạn biển Đông dù chỉ mình anh làm thân dã tràng xe cát
Núi thẳm non cao đâu cản nổi chân anh,
cánh hải hâu vượt nội băng ngàn…
Đời chẳng mộng cao sang
Nên anh chỉ yêu bằng tình yêu trọn vẹn
(NS Họ Việt 1985)