THỜI MẠT PHÁP & CƠN ĐẠI DỊCH


Thời mạt pháp khắp nơi đều giả dối
Thiên Chúa là cửa miệng ở trên môi
“Phật tại tâm”… sao chỉ thấy lòng trần
Bao kẻ ác cùng chung đường chung lối…

Thôi để mặc… thánh thần buông tay đỡ
Chẳng ngó ngàng, bây đã quá thờ ơ
Khi quỷ dữ suốt đêm ngày cám dỗ
Những “lời ngon, của ngọt”… đến vô bờ

Con vi-rút cũng do người tạo lấy
Rồi hại nhau chứ nào phải thiên tai…
Số tử vong cứ lên mãi không dừng
Vẫn chưa biết… tội mình gây thảm hại

Cứ đổ lỗi cho kẻ này kẻ khác,
Có bao giờ cầu xin Chúa thương ban
Tha thứ tội và xin Ngài gánh đỡ
Vì muôn dân, vì những kẻ cơ hàn?

Lòng Thương Xót Chúa dẫu vô bờ bến
Nhưng Lời Ngài cũng đừng chớ lãng quên
Chúa thấu tâm can, suy nghĩ từng người
Biết mọi sự… dù những gì chưa đến…

Trong đại dịch, con cầu xin Thiên Chúa
Không cho con, mà Ý Chúa được nên
Cho nhân gian sau đại dịch lần này
Biết chạy đến trong tình Cha thương mến!

Lòng Thương Xót… Cha dang tay đón nhận
Ai cầu xin sẽ được Chúa ban ân
Hy vọng người ta sớm biết lỗi lầm
Mà trở lại trong Hồng Ân Thiên Chúa!


Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

PHONG TRÀO LIÊN KẾT NGƯỜI VIỆT YÊU NƯỚC