Nếu chẳng se lòng qua Đông lạnh
Đâu niềm hạnh phúc đón Xuân sang
Mồ côi từ thuở còn thơ dại
Nên vẫn mong chờ được ủi an
Tin đồn trong xóm trẻ mồ côi
Có người từ thiện ở xa xôi
Tặng quà cho trẻ không nhà cửa
Cho kẻ bơ vơ giữa chợ đời
Bán tín bán nghi em cũng tới
Đợi từ chiều xế Tết ba mươi
Chờ lâu bụng đói chân mòn mỏi
Em vẫn kiên gan chẳng chịu rời
Quả đúng như lời em nghe kể
Một người đi tới lúc về khuya
Trên tay một xấp lì xì đỏ
Ban phát cho đời bớt tái tê
Vội mở ra xem có những gì
Trăm ngàn rưỡi chẵn mới nguyên xi
Trong niềm vui sướng dâng cao đó
Em chạy mua ngay ổ bánh mì
Vừa ăn vừa đếm số tiền kia
Nhẩm tính Xuân nay đã phát tài
Tết này cơm áo không lo nữa
Ôi cảm ơn người, cảm ơn ai?
“Sao chú cho con?” Em đến hỏi
Mỉm cười khẻ bảo “Chúa trên cao
thương con nghèo khổ nên sai đến,
chia sẻ tình thương Đức Chúa Trời”.
Từ đó em thường mong gặp lại
“Người tôi tớ Chúa” chốn trần ai
Cho em được biết tình yêu Chúa
Với kẻ như em, phận lạc loài
Nay Xuân lại đến có còn không?
Người đem Chân Lý đến bần cùng
Trên đường phục vụ tha nhân ấy
Mong được an bình đến thủy chung
(NS Trái Tim Đức Mẹ 2008)