TRẬN CHIẾN ARMAGEDDON


Ngày xưa thung lũng Cây Vân Hương
Một gã cao to lộng chiến trường
Thách quân Thiên Chúa vào đơn đấu
Muôn người khiếp sợ thấy mà thương

Bốn mươi ngày ấy Ít-ra-en
Trống lặng cờ im rõ yếu hèn
Giữa trận ngông cuồng Gô-li-át
Hợm mình kiêu ngạo, dáng hung hăng

Đa-vít chàng trai tuổi thanh xuân
Vừa đến thăm anh giữa trại quân
Thấy tên giặc dữ nhờn Thiên Chúa
Bừng bừng nổi giận quyết liều thân

Đá cuội thô sơ chẳng giáp bào
Vạn phần nguy hiểm chẳng hề nao
Chặt đầu tướng địch bằng gươm giặc
Khơi dậy lòng quân rộn chiến hào

Ngày nay có lắm kẻ huyênh hoang
Tôn thờ quỷ dữ tức Sa-tan
Công khai đối mặt cùng Thiên Chúa
Chẳng sợ ngày sau luận đá vàng

Hỏi người Ki-tô hữu khắp nơi
Những kẻ là con Đức Chúa Trời
Có hay trận chiến ngày sau cuối
Khải Huyền ghi đó… thật hay chơi?

Quân giặc hung tàn có điểm hay
Đó là gan dạ chẳng rùn tay
Nên quân Thiên Chúa cần anh dũng
Triều đại Ngàn Năm chỉ dịp này

Anh dũng là không sợ hiểm nguy
Hết lòng sống đạo chẳng cần chi
Quyết không nhu nhược cầu danh lợi
Dẫu có rơi đầu, vẫn bước đi

Anh dũng là không sống yếu hèn
Lấy làm vinh dự bởi lời khen
Thế gian yêu, ghét… đều hư mất
Hạnh phúc đời sau… mới vĩnh hằng

(NS Trái Tim Đức Mẹ 2009)


Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

PHONG TRÀO LIÊN KẾT NGƯỜI VIỆT YÊU NƯỚC